Chuyện Ăn Uống - Ngốc Tử K2

26/01/2012 04:30

Date: 2012-01-20

By: Ngốc Tử K2

Subject: H.Tiên & hhuy

 

Chuyện Ăn Uống


Trong vòng chỉ khoảng 1 tuần lễ nhóm bạn của tôi đã hình thành gồm có 5 đứa, mỗi đứa đều có tên cúng cơm mói luôn là:
Thằng Vẹn dân ngã Bảy có cái mỏ hơi cao gọi là Vểnh, thằng Minh có chất giọng của ban nhạc Smokies nên gọi là Khàn, thằng Ngàn dân Bà Chiểu hay phát ngôn hổng đúng thòi gian và không gian nên gọi là Ẩu. Thằng Hiếu dân Đồng Tháp ngồi đâu ngáp đó do ghiền thuốc lá gọi là Ngáp và tôi nữa là 5. À quên! Sau cái vụ thuốc lá đó tụi nó gọi tôi là dân chơi Cầu Ba Cẳng ( chơi hổng giống ai ) , mấy đứa khác mỗi lần thắc mắc về tên cúng cơm của tôi thì tôi cũng tỉnh queo trả lời:
-Tại nhà tao ở gần cây cầu nối qua quận 1 nên tụi nó đặt như vậy thôi.
 

Thời gian đầu học hành đi chơi hay ngồi tán dóc ở đâu cũng có đủ mặt 5 thằng coi bộ thân thiết đoàn kết lắm, ăn cơm cùng mâm nhưng hổng dám ngủ chung giường sợ Má la ! (muốn ói quá). Mấy bữa đầu còn rủ nhau đi ăn chè mà lần nào ăn chè cũng từ thằng Khàn đề nghị anh em đều zui zẻ đồng ý nhưng dần dà sau này thằng Ngáp đâu chịu nổi cái cảnh cứ cầm ly chè mà mắt lại địa vô mấy đứa con gái với lại ăn chè mà tay cầm điếu thuốc lá tự nhiên thấy mình hạ cấp ẻo lả nửa mùa. Cho nên thằng Ngáp đề nghị thay vì ăn chè tụi mình phải vô quán café ngồi thì mới ra dáng đàn ông chứ ai đời tối ngày cứ hết chè lại qua cháo giống mấy bà quá! – Mô phật ! như thằng chết đuối vớ được cái ...củ chuối - tôi tán thành cái rụp liền :
-Ờ dzậy mới là bậc Nam nhi chi khí với cái đầu đầy chí chứ.- Để chăc ăn khỏi bị bác bỏ tôi quay qua thằng Vểnh bơm liền:
-Đúng hông Vểnh ? khỏi nói tao cũng biết mày đồng ý rồi vậy nhất trí là uống café nghe 3 thằng đồng ý ,đa số thắng thiểu số.
Thằng Vểnh bị tôi bơm liên tiếp không kịp thở chỉ ậm ừ :
_Ừa uống café cũng được
Chỉ còn thằng Ẩu là hơi do dự đồng ý nhưng mà tôi biết nó với thằng Khàn còn tiếc lắm, nó cũng không đẹp trai lắm khoảng 8 phần so với tôi thôi ( lại muốn ói nữa) nhưng bù lại nó mê gái hơn tôi nên giờ uống café thì không còn có dịp ngắm mấy em nữa.
(Chỉ đơn giản vậy thôi mà 5 đứa đã nâng phong cách lên một chút. Sau này ngồi ngẫm nghĩ lại tôi thấy cái 1 chút xíu xiu đó đã dẫn đường cho cái xíu xiu sau là Nhậu nhẹt và cả 3 cái xíu xiu đó bám riết theo tôi đến bây giờ làm cho con người tôi trở thành xìu xìu).
 

Đó mới chỉ là dạo đầu của chuyện ăn uống.- Cuộc sống xa nhà không có sự giám sát gắt gao của quý phụ huynh sao mà sướng quá, học hành tới đâu hay tới đó rảnh rỗi là chui vô quán café Kim Anh gần trường Ngô Quyền ngồi đồng. Có khi sáng uống café đến hơn 11h trưa mới vô học mà khi vô trường thì lớp học đã tan rồi, có sao đâu, đi thẳng vô nhà ăn ngồi canh me có cơm là bụp liền chứ chậm trễ là đói ráng chịu.
Cơm no rồi thì đi kiếm chỗ ngủ chẳng phải rửa chén rửa tô gì ráo trọi, bởi vì ban đầu còn chén đũa sắp ngay ngắn chờ bạn hiền vô ngồi ăn cùng riết rồi cục nhớt làm biếng sau lưng ngày càng lớn đến nỗi vô nhà ăn là chụp luôn cái giá múc cơm hay giá múc canh rồi ale hấp thau cơm đổ qua thau canh múc thêm một hai miếng cá bỏ vô nữa là xúc ào ào.
Cha mẹ ơi ! ăn gì mà cứ như là Heo ăn, cơm canh mà còn trộn thêm cá, mà mỗi bữa ăn cá là từ nhà ăn xuống tới phòng ngủ nồng nặc một mùi tanh của cá, có xúc miệng bằng xà bông cục 72% dầu cũng không hết tanh. Nói vậy thôi chứ quanh đi cũng cá, quẩn lại cũng cá hổng ăn thì ăn gì bây giờ chẳng lẽ nhịn đói, thôi thì cứ nhắm mắt nhắm mũi đẩy vô cho có lệ rồi tính sau.
Ah! cũng xin nói cho rõ tính sau ở đây là canh me thằng nào có mang theo đồ ăn để bồi dưỡng thêm thì thừa lúc vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm liền, cạy khóa trút hết sạch đồ ăn rồi có khi thủ tiêu luôn cái hũ của người ta nữa chứ. Mấy cái vụ này nạn nhân đau khổ nhất phải kể là ông Hai Niên,đêm khuya nấu nồi cơm và kho được miếng thịt mỡ bèo nhèo để sáng ăn rồi đi chẻ củi. Vậy mà bị mấy thằng tụi tôi hè nhau quất sạch cả cơm lẫn thịt rồi còn chơi ác nhơn bắt con cóc bỏ vô nồi đậy lại như cũ. Tới lúc ổng muốn ăn cơm như thế nào các bạn cứ tưởng tượng thử coi……Có lúc nghĩ lại thiệt tội nghiệp cho ông Hai Niên bị tụi này canh me làm riết ổng lớn hông nổi luôn, người có chút xíu hà.