Chuyện Bịa

Để khỏi "thất bổn" các chuyện bịa từ ACE nhà MTDN sẽ được lưu tại đây.

Đất còn rộng, các tác giả cứ thoải mái sáng tác.

 

Đăng Chuyện Bịa

Vô cảm

hh 25/05/2013
Date: 22/05/2013

Vô cảm.

“ Ăn cướp ăn cướp …” Tiếng la thất thanh của bà già bị ngã sóng soài bên chiếc xe đạp cũ ngay ngã tư đèn đỏ. Hai tên choai choai rú máy vọt xe vượt đèn, tên sau một tay cầm túi xách vừa giựt một tay cầm dao huơ huơ hù dọa. Hắn rú máy định rượt theo thì bị người yêu ngồi sau la lên: ” Định làm anh hùng hả? Anh có thấy mấy ông công an giao thông cũng đứng nhìn theo thôi chứ có làm gì đâu, nhiệm vụ của họ mà đâu phải của anh! ” Hắn nhìn quanh thấy mọi người rất đông cũng chỉ đứng nhìn bất động, kể cả mấy công an.
Bà già khóc vừa lủi thủi dắt xe qua ven đường, đâu đó một vài người đến thăm hỏi… hắn lần thần chưa biết làm gì thì đèn xanh, mọi người bóp còi inh ỏi; Người yêu hắn hối thúc “lẹ lên ông nội ở đó mà vẩn vơ”…Thế là hắn lên ga chạy tiếp.
Hắn không thích chính trị, nhưng xã hội thì lại rất quan tâm. Mới hôm nào từ trường phổ thông, đại học… hắn lý tưởng biết bao nhiêu, vậy mà khi vào đời thật hụt hẩng. Hắn nhìn thấy chung quanh toàn là sự lừa dối, bác bỏ sự trung thực. Từ ông thầy dạy chính trị, giám đốc sở, ủy ban… ai ai cũng nói rất hùng hồn, đạo đức … qua một lớp kính dày trí thức. Nhưng thực tế cuộc sống của họ thì thật đáng khinh.
Ngay cả người yêu của hắn là bí thư chi đoàn của công ty, hoạt động rất năng nổ, từng đạt danh hiệu đoàn viên tiêu biểu của trung ương … vậy mà !!!
Hắn thấy mình hèn quá … Rồi Hoàng sa, Trường sa, bọn Trung quốc tràn ngập, tham nhũng đầy dẫy, cướp bóc mọi nơi, chẳng còn nơi nào gọi là an toàn… mỗi ngày lên mạng đọc báo… hắn lại bức xúc ,lại dằn vặt… Hắn trông đợi một cái gì đó thật mới mẻ: một cuộc cách mạng, chiến tranh, tận thế…? Hắn nhìn bạn bè, người thân, những người hắn từng kính nể trân trọng... hắn biết họ cũng đang bức xúc như hắn, nhưng ai ai cũng im lặng…
Họ sợ, hắn sợ, người yêu hắn sợ... và mọi người lại tự lừa dối nhau để sống hết đời. Một cuộc sống ko có niềm tin và sự trung thực. Một cuộc sống đầy sợ hãi đến mức hèn yếu và vô cảm.
Mọi người bảo hắn không còn sự lạc quan yêu đời như xưa, bảo hắn chi đem đến cho người xung quanh những ưu phiền trăn trở…. Mọi người chỉ cần tiếng cười vui để lấn át những nỗi niềm…
Cuộc sống chỉ có vậy thôi ư? Chẳng lẽ như ông bạn hắn hay nói” sống cho qua ngày chờ ngày qua đời”…
Hắn bắt đầu sợ thật sự: mất mát người thân, tù tội, chết chóc, dối trá, mất niềm tin… và trên hết là hắn biết trái tim của hắn đang dần vô cảm một cách hèn hạ….

VẠN SỰ THÔNG

NMH 25/04/2013
Date: 25/04/2013


Subject: Chuyện Lãng nhách

VẠN SỰ THÔNG

Ngày xửa ngày xưa, không ai biết đã bao lâu rồi, lúc mà loài vật có thể nói chuyện với nhau được dù là không cùng giống loài.
Tại một cánh rừng nọ, tất cả loài lông vũ cùng sinh sống với nhau như trong một gia đình. Mọi cá nhân đều vui vẻ ca hót, trao đổi, bay lượn hoặc thẩn thơ dạo chơi (nếu không thể bay) mà không hề sợ sệt bất cứ mối đe dọa nào. Thật hạnh phúc và đầm ấp... cho đến một hôm...
... Gã két bay lượn nhiều vòng trong khu rừng khoe bộ lông sặc sỡ mà gã rất hãnh diện vì không ai có thể trao chuốt được bộ lông đẹp như thế; gã oang oang thông báo:
- Này mọi người... mau tụ tập về gốc đại thụ nghe tin tức sốt dẽo đây.
Đại bàng, Diều hâu, Cắt, Trĩ, cho đến các loài nhỏ bé con cháu như Sẻ, Sâu, Khoen... vội vã tụ họp lại vì tất cả đều biết chỉ có Két thường hay giao du tứ xứ nên thu thập được rất nhiều tin tức từ loài thú, gặm nhấm cho đến cả loài lưỡng thê, tôm, cá...
- ồn ào quá... ồn quá... chuyện gì nào? - Lão Cú mèo nổi tiếng thông minh, hiểu biết nhiều nhưng rất kín tiếng, chui ra khỏi tổ trong bọng cây đại thụ nhìn tứ phía.
- Bác Cú ơi! Có tin mới của gả Két... bác ra nghe mau.
- Ùm... lại nhiều chuyện nữa... - Lão Cú lại rúc vào tổ ngũ tiếp.
- Tôi mới thấy...- Két hùng hồn kể cho mọi cư dân trong khu rừng nghe.
Bỗng...
- Có thật không đấy?
- Chuyện này nhớ nghe phía rừng bên rồi mà!
- Ủa? đâu phải vậy... kỳ hén... tớ nghe khác mà...
- Tầm bậy... nói khoát...
- Hoan hô Két, nói hay lắm
...
Nhiều ý kiến vang lên; ủng hộ, đối lập, phản bác, khiêu khích, ca ngợi... Bất chấp, Két vẫn ung dung kể chuyện như chính bản thân mình tường tận mà không chút e dè.
- Bác Cú ơi, mau ra phân xử xem thật hư thế nào - nhiều người đề nghị.
- Xử gì? Ai bảo Két thiếu hiểu biết, không lập trường thì bay lên đây tranh luận với Két. Nào mời... - Gã Két giận dữ tuyên bố.
Nhiều loài chán nản bỏ đi còn lão Cú thì thầm nghĩ: Im lặng là thượng sách, nói nhiều chưa chắc biết nhiều, gã Két chỉ giỏi bắt chước giọng loài khác thôi.


Lời bình: Dù sao thì cũng là tin tốt cho ai chưa hoặc không nghe. Đúng, sai tùy cảm nhận từng cá nhân. Và cũng là cơ hội thay đổi không khí trong khu rừng, đầm ấm quá cũng nhàm.

chuện bịa xào nấu

h 02/02/2013

sự lạc quan

Hắn cứ buồn bã than thân trách phận học hành không bằng ai ,không được giàu có ,không có vợ đẹp, con ngoan... như người khác . Lúc nào hắn cũng cảm giác mệt mỏi chán chường, bực dọc ,cau có..không mấy nhiệt tình , ít nở nụ cười .
Một hôm nhìn bức chân dung thờ của Ba, hắn hỏi Mẹ :
" Sao mặt ba cười tươi quá Mẹ há ?"
Mẹ đáp :" ồ Ba con khi còn sống lúc nào cũng lạc quan yêu đời ,nên mẹ mới yêu ba con mà ko chịu lấy mấy người khác đẹp trai hơn ,giàu có ,thành đạt hơn đó chứ .Mà cũng kì thiệt ,mẹ chưa thấy ai lạc quan yêu đời hơn ba con.
Hồi đó ,ba mẹ mới lấy nhau để dành mua được chiếc xe máy mới . Hí ha hí hửng ba chở mẹ đi chơi, ai dè bị xe hơi tông cả hai văng ra xa ,xe máy bị cán nát bét. Vậy mà ba con vẫn cười tươi rói :"
May quá em và anh không bị sao hết ."của " đi thay người vậy là hên quá ,phải ăn mừng mới được!"
Mấy năm sau ,đang làm công trình trên cao bị đứt dây té xuống đất ,gãy chân...phải đi cà thọt. Ba con cũng cười tươi :" May lắm rồi ,chứ gãy tay đâu còn làm gì được phải cám ơn trời phật còn thương tình"
Sau này, khi ba con chạy ra đẩy cứu em bé xíu băng qua đường ...Vào bệnh viện ba con vẫn còn hỏi " thằng bé ra sao rồi?"nghe mọi người nói thằng bé ko sao ,ba con còn cười vui vẻ " May quá ,thằng bé không sao là may quá rồi "..và rồi ba con lịm dần hôn mê qua đời ,miệng ba con vẫn nở nụ cười vui.....

Hắn bất chợt nhìn thấy Ba chớp mắt cười rất tươi với hắn....

chuyện bịa 51

hh 21/01/2013
• Tình bạn thân.

Hắn dáo dác tìm kiếm….người yêu hắn hỏi :
“Anh tìm ai vậy?”
; “cái thằng Tuấn này hứa ra đón mà chẳng thấy đâu?
“à,hồi nãy anh Tuấn có đến ,nhưng em đuổi khéo về rồi. Mà anh cũng kỳ ,.với học vị giáo sư tiến sĩ nổi tiếng ở nước ngoài lại chơi với bạn chỉ là công nhân quèn ?sao mà xứng hợp với anh?
Hắn bất ngờ quay lại nhìn người yêu …người mà hắn dự định sẽ sống hết cuộc đời tương lai đây ư ?
Bật cười mỉa mai hắn đáp :
“Bạn cùng trường ,đồng nghiệp ,quan hệ ngoại giao..loại giáo sư tiến sĩ ,chính khách ,đại gia…nổi tiếng ,giỏi giang hơn anh đầy dãy…nhưng anh chẳng tìm được ai hợp làm bạn thân được ! Còn riêng anh Tuấn thì khác ,anh đang sợ mình không xứng đáng làm bạn thân của Tuấn đây?

chuyện bịa 45

hh 09/01/2013
Bình đẳng
Con trai mười tuổi cãi hỗn với Mẹ ,Bố giận quá la lên bắt phạt quì.
Con : Xin lổi Bố ,con có ý kiến
Bố : Con cứ nói .
Con : Con đề nghị Bố bình tĩnh ngồi xuống và hãy nói chuyện với con như hai người đàn ông thực thụ bình đẳng ,tôn trọng nhau !
Bố : ??????

chuyện bịa 36

hh 02/01/2013
Ngày và đêm

Ban ngày luôn tự cao mình là quan trọng trong cuộc sống con người ,nó khinh thường ban đêm.
Bóng đêm vẫn vui lẳng lặng cắm cúi làm công việc của mình.Một đêm ,ban ngày ẩn mình lén đến một căn nhà ,nó nghe ngóng xem con người sẽ chê bai thế nào về đêm :
Đứa con nói:” Con thích nhất ban đêm ,vì lúc đó gia đình mình mới đầy đủ “
Người vợ nói :”Mỗi ngày em trông chờ buổi tối ,đi làm về em sẽ được bên chồng bên con…hạnh phúc tràn đầy “
Anh chồng bảo :”còn anh thì cảm giác an lòng khi nhìn vợ con vui tươi trò chuyện ,và thật ấm áp khi mỗi đêm lại được vuốt tóc ,ôm em vào lòng..trong giấc ngủ bình yên “

CHUYỆN BỊA

NMH 31/12/2012
ỐC MƯỢN HỒN.

Đến từng này tuổi, trãi qua trên dưới 50 năm mà gã cứ băn khoăn mãi về giòng tộc, tên họ của mình. Không biết đời trước, trước trước nữa, giòng họ có thắc mắc không? Không một ai trên cỏi đời này gọi đúng về gã và những người như gã. Mọi người cứ gọi gã là "Ốc mượn hồn".

Thật sự, tìm hiểu rất lâu qua mọi thông tin, gã cũng không thể xác định được bản thân mình, hình thể thì giống tôm mà cũng có thể giống cua, chui rúc trong vỏ ốc che mình. Nghĩ mà nhục, trên thế gian này có ai giống gã không chứ? Ai cũng có danh xưng, cũng tự hào vỗ ngực xưng danh dù có làm chuyện tốt hay xấu đi chăng nữa, ai cũng tự chịu trách nhiệm về danh tánh của mình, còn gã thì... chui rúc dưới vỏ bọc này, khi lại vỏ bọc khác của những con ốc chết... thật nhục... thật nhục... càng nghĩ, gã càng xấu hổ đến độ không muốn gặp mặt ai cho dù là những tên cùng giòng, cùng dõi với gã. Nhiều khi gã tự xác định danh tánh cho mình nhưng nào có ai chịu gọi gã theo danh xưng ấy đâu, người ta quen với kiểu "núp bóng" của gã rồi với bao ý nghĩ không tốt.

Gã quyết chui khỏi vỏ ốc không hồn, dù bị dập vùi sóng gió, bị lăn lóc đớn đau với cát bụi, bị rình rập của những kẻ mạnh sẵn sàng nuốt chửng gã vào bụng,... dù có sống hay chết thì một lần, có thể người ta gọi đúng chính danh gã.
...

chuyện bịa 33

hh 31/12/2012
Date: 30/12/2012

By: hh

Subject: chuyện bịa 33
Thần tượng

Thằng bé rất thần tượng hắn. Suốt ngày ghé đến phòng Hắn xem vẽ tranh ,năn nỉ nó dạy.Nó hay nói: ước gì sau này em chỉ bằng được một góc của anh!”

Một năm Hắn dạy cho thằng bé,lo luôn màu ,giấy ,bút…cả chỗ ở và bao cơm bình dân ,tất cả miễn phí..
Đậu vào trường Mỹ thuật.Năm thứ nhất ,thằng bé hay gọi điện hỏi thăm ,ghé thăm hắn khi có dịp về quê.
Năm thứ hai ,thằng bé nói với bạn bè hắn rằng :”Hồi trước ,tưởng ổng giỏi giang, tài năng lắm ,ai dè ổng chỉ là một tên nhân tài tỉnh lẻ thôi ,chẳng có gì đặc biệt…



chuyen bịa 34

hh 31/12/2012
Date: 31/12/2012

By: hh

Subject: chuyện bịa 34
Những lời thoại và cuộc sống

_ :ọe ọe …con không ăn đâu ,thịt thịt cá cá suốt…ngán quá mẹ ơi huhu.
_ : ô đã quá ,hôm nay có rau luộc chấm mắm nêm ngon quá mẹ ơi.
_ :”huhu ứ con không bận ba cái áo hiệu này đâu ,phải hàng hiệu của Pháp con mới chịu cơ…
_: aaa sướng quá con có áo mới ăn tết rồi…
_ : Con không thèm đi học nữa đâu ,Bố phải mua cho chiếc xe SH xịn con mới chịu đi…chứ ba chiếc tay ga này ai mà dám chạy ,xấu hổ chết huhuhu..
_ : Cám ơn bố ,bố thưởng cho chiếc xe đạp thật tuyệt vời.Con thương bố nhất nhà luôn.

_ : " có lẽ gia đình anh chị hạnh phúc hơn nhà tôi chăng?"
.........??????



chuyện bịa3132

hh 28/12/2012
chuyen bia 32

sự bất lực
Tiếng súng ,tiếng bom …mọi người chạy loạn xạ giữa đường phố .Nó trốn ra đường nhìn cảnh máy bay ném bom . Máy bay bị bắn rơi… nó vỗ tay hoan hô như là đang xem phim chiếu . Nó ngây thơ hồn nhiên chẳng biết sợ chiến tranh là gì .
“ cứu …cứu với “
Quay lại ,nó rùng mình kinh hãi : Một phụ nữ máu me bê bết ,ruột lòi thòng lòng …bà nằm bò lết từ hướng núi xuống đường ;Trên ngực bà vẫn còn đứa bé nhỏ xíu bám ngậm vú…Bà ngước nhìn nó thều thào cầu cứu .Nó run khiếp không biết sẽ làm gì để giúp ,nó chỉ đứng nhìn bất lực…mọi người chạy qua chạy lại trốn bom đạn , ai cũng nhìn lướt qua rồi đi tiếp…
Một anh lính thấy cảnh này vội chạy ra đường giơ tay chặn các xe lớn . Nhưng không một xe nào dừng .Anh ta giận lên rút súng bắn mấy phát bắt xe đứng lại ,rồi cùng đồng đội khiêng hai mẹ con đi cấp cứu…
Không biết người phụ nữ kia có qua khỏi không ? Nhưng nó ám ảnh ấn tượng mạnh…Nó bắt đầu biết sợ hãi chiến tranh và sự bất lực . Mãi gần bốn mươi năm qua rồi mà nó vẫn còn nhớ như in hình ảnh ấy.


Chuyện bịa 31
Kẻ chiến thắng.
HẮN cùng “ thằng Tâm nông dân” từng thách thức ai thành công hơn trong tương lai vào ngày liên hoan ra trường đại học nông nghiệp; có các thầy chủ nhiệm, trưởng khoa và bạn bè làm chứng.
30 năm sau, họp mặt lớp có các thầy cô và các bạn: ai cũng nâng ly chúc mừng HẮN chiến thắng, vì hiện nay HẮN là tiến sĩ -tổng giám đốc công ty lương thực ,cơ ngơi có năm sáu căn biệt thự tại thành phố,đi nước ngoài như cơm bữa... Riêng thầy trưởng khoa năm xưa đã về hưu , tóc bạc trắng ,lụm khụm nhìn HẮN và thằng Tâm rồi cười nhẹ nhàng lắc đầu thân thương.
Thằng Tâm đang quản lý một nông trại chăn nuôi,trồng trọt nho nhỏ của riêng nó ở quê ,cuộc sống thanh nhàn…Tâm nâng ly , bắt tay chúc mừng chiến thắng của HẮN . Đôi mắt sáng và tiếng cười sảng khoái của thằng Tâm vẫn như xưa… Bất chợt HẮN khựng lại và nhìn qua thầy trưởng khoa…
1 | 2 | 3 >>

New comment