Chuyện Bịa

Để khỏi "thất bổn" các chuyện bịa từ ACE nhà MTDN sẽ được lưu tại đây.

Đất còn rộng, các tác giả cứ thoải mái sáng tác.

 

Đăng Chuyện Bịa

chuyện bịa 30

hh 26/12/2012

Dũng cảm

Năm 1975 thống nhất đất nước .Nó mười hai tuổi, đi rừng đạp nhằm cây gai to xuyên sâu giữa lòng bàn chân bị làm độc mưng mủ.Bác sĩ mổ không có thuốc tê ,đau lắm nhưng Nó quyết không la không khóc. Mọi người xung quanh khen Nó dũng cảm. Nó tự cho mình là một kẻ anh hùng , cà nhắc đi ra cửa với cảm giác mọi người nhìn nể phục.
Bất ngờ Nó nghe tiếng la ,nhìn vào phòng bên …thấy một thằng bé trạc tuổi nó đang bị các người thân và y bác sĩ kìm giữ…họ đang cưa tay thằng bé bằng một chiếc cưa sắt…và nghe nói cũng không có một chút thuốc tê,mê nào .Mẹ và chị thằng bé té xỉu , bố và anh thì ghìm chặt giữ, nhắm mắt quay sau không dám nhìn. Tiếng cưa xương ,tiếng la ,rung mạnh cả cái bàn mổ ,máu chảy…Nó trông thấy bủn rủn muốn té quỵ .Mẹ kéo Nó ra khỏi cửa . Tự nhiên Nó không còn thấy đau chân một chút nào và chẳng còn nghĩ mình là một kẻ anh hùng.

CHUYỆN BỊA

NMH 25/12/2012
ÔNG GIÀ NOEL CỦA AI?
Thằng bé cố chạy thật nhanh từ quán này đến quán nọ, nó mong cho mấy tờ vé số có người mua hết. Mệt muốn đứt hơi, cổ họng khô đắng nghét, bụng sôi ục ục... nhưng nó không quan tâm lắm.
Rồi thì mấy tờ vé số còn lại cũng bán hết, nó chạy thật nhanh để kịp về nhà (nơi mà mọi người vẫn gọi là cái chòi), sợ em nó đợi.
- Anh Hai về... mừng quá!
- Thằng Hai về hả... về sớm... vào ăn miếng cơm đi con - giọng nói yếu ớt của mẹ nó vọng ra. Cả mấy hôm rồi mẹ nó bệnh phải nằm ở nhà.
- Con không ăn đâu mẹ, con ẳm em đi coi ông già noel đây.
Vừa nói, nó vội uống liền mấy ngụm nước rồi ẳm em gái khuất khỏi con hẽm nhỏ. Nó đã hứa với con bé từ chiều... nó đã giữ lời với em.

- Ông già noel kìa... ông già kìa anh hai.
Hai đứa đứng trước cổng lớn, chờ xem ông già noel phát quà cho mấy đứa nhỏ trong nhà. Nó biết năm nào cũng vậy, cứ chập tối 24 là có mấy ông già noel đến... Sáng nay, nghe mọi người nói đêm nay là noel, nó nôn lắm.
- Anh Hai... sao ông già cho quà các bạn đó mà không chịu cho anh em mình... há.
- ừ, anh em mình xem cũng được... ông già noel không phải của mình... Nó cố không nhìn em, nó biết là tại vì anh em nó...
- Thôi mình về với mẹ nha... vui hơn.
............


CHUYỆN BỊA

NMH 25/12/2012
ƯỚC GÌ MÌNH ĐƯỢC NGHÈO

Như thế là đúng 1 tuần lễ rồi, nghe chị giúp việc nói chứ lão có biết gì đâu. Đám con lão đưa cụ vào đây rồi hàng ngày khi thì đứa này, lúc đứa nọ thay phiên
vào với ông chốc lát rồi biến mất, chúng rất giàu tiền của nhưng lại rất nghèo tình người. Chỉ từ tối qua đến sáng nay lão mới thấy khoẻ ra và nhận thức được thời gian. Không biết vì phải nằm lâu hay muốn thoát khỏi căn phòng VIP đầy đủ tiện nghi của bệnh viện mà lão gọi "chị vú nuôi":
- Chị cho tôi xuống sân một chút cho thoải mái.
- Thưa ông, giờ cũng xế trưa rồi hơn nữa cô cậu chủ dặn cháu không được đưa ông khỏi phòng.
- Mặc kệ chúng nó, chị cứ nghe tôi đi, không việc gì phải sợ.
Đắng đo chốc lát song chị cũng đành cãi lời cô cậu chủ - người bỏ ra 300.000đ mỗi ngày để thuê chị vào chăm sóc cho ông lão - phục vụ theo ý của ông.

Chầm chậm, chị đẩy ông lão ngồi trên xe lăn dọc theo bóng hai hàng cây dưới sân.
- Nè chị, người ta sắp hàng phía kia chi vậy?
- Dạ, họ chờ lãnh cơm từ thiện đó ông..
....

Ngoãnh nhìn theo bà cụ run run cầm hộp cháo vừa lãnh phần đút từng muỗng cho ông cụ co ro bên cạnh, lão chợt nghĩ: Ước vì mình được nghèo như họ...
....

chuyện bịa 13

hh 25/12/2012
Chuyện 13
Hoàn hảo
Thượng đế hiện ra với nhà điêu khắc:
“Được,ta đồng ý cho ngươi tất cả “chất liệu” để ngươi tạc nên một nhân vật hoàn hảo như ngươi cầu ước. Nhưng nhớ chỉ được một lần duy nhất.”
Nhà điêu khắc mừng lắm ,đem tất cả tài năng ,công sức,mơ ước …tạc tạo nên một nhân vật nữ thật tuyệt mỹ.Rồi chàng đắp thêm chất liệu thánh thiện ,hiền lành ,tài năng cho nàng.
Nàng thùy mị nết na ,những bước chân nàng đến đâu thì hoa thơm trắng thanh khiết mọc lên ,chung quanh nàng luôn có bướm,chim …dập dìu bay lượn ,hót vang phụ họa khi nàng cất tiếng hát .Chàng sống rất hạnh phúc như giữa cõi địa đàng.
Rồi một ngày ,chàng phát hiện trong nàng thiếu thiếu một cái gì đó…sự buồn tẻ nhạt ,hay như nàng bị “ khờ khờ..”sao sao ấy. Chàng cảm thấy trống vắng ,không còn thi vị …
Nhà điêu khắc lại tha thiết cầu xin .Thượng đế mủi lòng phán: “ Được ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội hoàn chỉnh tác phẩm của ngươi .Và đừng bao giờ gọi ta nữa.
Sung sướng ,nhà điêu khắc đắp thêm cho nàng những chất liệu thông minh,lanh lẹ,trí tuệ ,tính cách …những ưu điểm tuyệt vời mà chàng nhớ , chàng đều gắn vào cho nàng.
Và đúng như chàng mong ước ,nàng thật tuyệt tuyệt hảo…nàng đến đâu hoa lá sắc màu phải khép nép trốn lẫn ;Ong bướm chẳng còn thiết hút mật hoa ,chúng chỉ biết bay theo mùi hương của nàng cho đến khi đói lả ngã gục.Khi nàng cất tiếng hát vang lên …chim chóc thú rừng chỉ còn đứng yên chết lặng. Sự thông minh , tính cách sắc sảo,trí tuệ…của nàng cũng làm cho chàng chỉ biết lắng nghe bái phục….
Sau những ngày hạnh phúc tột cùng mê muội,một buổi sáng thức dậy sớm ,chàng khoan khoái vươn vai hít thở khí trời…bất chợt chàng nhìn quanh : khu vườn địa đàng của chàng đã xơ xác ,cỏ hoa chết lịm héo úa ; ong bướm chỉ còn là những cái xác khô la liệt ;thú rừng chim chóc…vắng lặng như đã trốn đi đâu …
Chàng bắt đầu sợ hãi,chẳng còn nhớ biết mình là ai? một sự cô độc bao trùm…chàng quỳ xuống cầu xin Thượng đế…nhưng Ngài chẳng còn hiện ra .
Vài tuần sau ,người ta phát hiện chàng treo cổ trên một cành cây khô cằn cỗi duy nhất còn lại giữa vườn địa đàng của mình.

chuyện bịa 28

hh 25/12/2012
Hạnh phúc.

Một nữ họa sĩ xinh đẹp có tính cách ,có đam mê.
Đám cưới linh đình với một đại gia giàu có. Ai cũng tin rằng nàng hạnh phúc.Nhiều bạn bè phải ghen tị khi thấy cô nàng sống xa hoa trong một lâu đài…
Nàng hiện là tổng giám đốc một công ty kinh doanh ăn nên làm ra,nàng không thiếu thứ gì .
Nhưng nàng vẫn buồn cô quạnh , lòng nặng trĩu và thèm thuồng khi nhìn những người bạn cùng trường xách giá đi vẽ bụi tự do bằng những chiếc xe máy cà tàng…

chuyen bịa 29

hh 25/12/2012
Thật giả.
Lấy vợ là diễn viên nổi tiếng ,xinh đẹp.Ai cũng chúc mừng nhà doanh nghiệp A hạnh phúc.
Nhưng bản thân A cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó.Gặp bạn thân hỏi thăm ,A trút bầu tâm sự :”
_Mình không hiểu nữa ,lúc nào mình cũng cảm thấy thật thật giả giả trong cuộc sống.Đôi lúc xem phim nàng diễn mình cứ thèm được như trong phim….

chuyện bịa 27

hh 23/12/2012
Nỗi niềm nghệ sĩ.
Nhạc sĩ P…chuyên sáng tác và độc tấu guitar rất nổi tiếng ,thường xuyên đi biểu diễn trong và ngoài nước.Nhạc sĩ có vợ đẹp ,nhà cửa cơ ngơi…là một” thần tượng” cho nhiều pan hâm mộ.
Một hôm , một nữ phóng viên trẻ đến nhà gặp vợ nhạc sĩ phỏng vấn và được trả lời như sau :
“_Thú thật chị có hiểu mô tê gì về âm nhạc đâu;Thấy ổng đẹp trai,chị giả bộ đến xin học đàn ,cua được ổng rồi thì thôi.Chứ nghe ông sáng tác ,đánh đàn biểu diễn chị chẳng hiểu chi cả ,chán phèo ,nhàm chán lắm. Nói riêng em nghe ,nhiều lúc bận bịu con cái lu bu …nhìn thấy ổng cứ ôm đàn gảy “ tưng tưng” suốt mà ngứa tai ngứa mắt.Chịu không nổi chị gây lộn với ổng ,đập bể mấy cây đàn rồi đó chứ.”

chuyện bịa 26

hh 22/12/2012
Date: 21/12/2012

By: hh

Subject: chuyện bịa 26
Chọn thầy.

Đứa con thích mê " nghệ thuật”,ông bố muốn chọn thầy tốt nên mời các thầy giỏi về dạy thử vài tuần.Sau đó ông nghe nhận xét của con :
Với thầy thứ nhất :
“_Thầy này dạy được lắm bố, mới học ít buổi mà con tin chắc chắn sau này con làm giàu được từ nghề này ạ.
Với thầy thứ hai :
“_Thầy dạy khó tính ,nghiêm khắc với kiến thức rất rộng. Song con cảm thấy cái nghề này khó khăn quá ,cao siêu quá ,nặng nề quá. Chắc con không theo nổi nghề này đâu bố.”
Với thầy thứ ba :
“_Dạ với ít buổi học thầy ,con yêu mê cái nghề này,nó thật tuyệt vời.Hình như con sinh ra để chỉ đến với nó. Con cảm giác làm việc rất thích ,dễ dàng và như nó là một phần của cuộc đời con bố ạ.
Bố “ ……..?


BỊA

NMH 21/12/2012
Date: 19/12/2012

By: NMH

Subject: CHUYỆN BỊA
THÀNH DANH

Mấy hôm nay gã sướng điên lên được dù rằng sau khi cố hết sức cất tiếng gáy xong thì y như muốn chết.

Gã ưỡn ngực đi lại trong sân bên cạnh mấy mụ gà mái ục ịt hay mấy em gà tơ như một người hùng, chỉ làm dáng thế thôi chứ gã biết rõ hơn ai là sao sánh được với mấy tên trống choai kia chứ. Sinh ra cùng một giống - gà tre choắt - nhưng gã cố công bắt chước giọng gáy hùng hồn của mấy thằng trống nòi sân nhà bên; không vang vội, không dũng mãnh nhưng cũng chun chút giống âm ồ ồ trong cổ họng. Gã luôn láo liên mắt cảnh giác với mấy tên trống choai cùng sân, bề ngoài tỏ ra khinh khi nhưng thật sự là gã cố tránh bọn ấy, gã biết không thể dùng bản năng, tài cán của mình mà chống lại. Chỉ một cú đá của bọn choai là gã lăn quay ra ngay.
Ừ thì chỉ cần lão vịt cồ - người được xem là thủ lĩnh vì nghe đâu lão là cháu 9 đời của Nữ Hoàng thiên nga chứ chẳng chút tài cán gì - không biết vô tình hay cố ý là phán: "Anh là người thành danh", là đủ rồi. Đôi khi, trong con người gã cũng mắc cở nhưng...


chuyện bịa 24

hh 21/12/2012
Date: 19/12/2012

By: hh

Subject: chuyện bịa 24

Nghệ thuật

Một tảng đá lớn dựng đứng tự nhiên trên một quả đồi, tạo dáng rất hay;Ánh sáng buổi chiều chiếu vào thì càng lung linh sinh động. Biết bao nhà thơ,họa sĩ ,nhà văn, nhạc sĩ…đã đến ngắm thường xuyên và cho ra đời nhiều tác phẩm hấp dẫn với nhiều cái tên như : “_Nàng thơ “ ; “Thiên thần của tôi” ; “tiên nữ”;“suối ngọc” ; “ dáng xuân” ;” Mẹ dịu hiền”…
Một giám đốc sở VH thấy hay ,mời ngay một nhà điêu khắc tài danh tạc khối đá đó thành một tượng cô gái tuyệt đẹp .
Ai ai cũng khen tượng đẹp ,nhưng từ đó không còn ai ngắm tượng lâu ,họ chỉ nhìn lướt qua. Chẳng còn thi sĩ nào rung động làm thơ ,chẳng còn nhà văn ,nhạc sĩ…nào cảm tác từ bức tượng ấy.
Nếu ai có hỏi thì chỉ được trả lời một câu : “ à ,cái tượng cô gái trên núi đó hả”



<< 1 | 2 | 3 >>

New comment